NGÀY 20/10, CON VIẾT VỀ MẸ
Từ khi con cất tiếng chào đời, từ khi con được làm người thì Mẹ luôn chở che ấp ủ con tháng ngày. Để nuôi con từng ngày khôn lớn Mẹ đã cực khổ, lao tâm nhọc trí, vất vả lo toan…vì con cuộc đời Mẹ đã hao mòn. Mẹ luôn sống âm thầm, hi sinh đêm ngày, long đong, cơ cực sớm chiều để mong cho gia đình được ấm no, hạnh phúc… để cho con có một mái nhà ấm áp, những giấc ngủ ngon, những bữa cơm ngọt, và có một tương lai tươi sáng, một cuộc sống chứa chan niềm vui và hi vong…
Ôi! “Ơn Cha Nghĩa Mẹ cao dầy/ Như mưa, như nắng, đong đầy đời con/ Vẹn tròn nghĩa hiếu tình son/ con luôn gắng sống trọn nghĩa ân”. Vâng! Mẹ ơi… “Là nụ hoa bé nhỏ dại khờ, con nhờ Mẹ Cha mới trở nên người, bàn tay Cha, dòng sữa Mẹ, con mới khôn lớn như ngày hôm nay…”.
Làm sao con có thể đền đáp hết ân tình Mẹ? Con chỉ mong ước Mẹ được mạnh khỏe, an vui và con sẽ cố gắng sống tốt, sẽ trở thành một người tốt để không phụ lòng Mẹ, con xin tri ân Cha và cảm ơn Mẹ…
Nguyện xin Thiên Chúa là Cha giàu lòng Thương xót đổ tràn bình an và ân phúc trên Mẹ của con…Và Mẹ ơi: “Con dù lớn vẫn là con của Mẹ và đi hết đường đời này lòng Mẹ mãi bên con…”
“Đi xa con nhớ gia đình,
Đi xa con nhớ: Ân tình Mẹ Cha.
Ôi! Niềm hạnh phúc thiết tha,
Khi gia đình sống thuận hòa bên nhau…!!!”
Minh Đức S.J.
0 Comments:
Không cho phép có nhận xét mới.