Tổng số lượt xem trang

Hiển thị các bài đăng có nhãn ĐỜI DÂNG HIẾN. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn ĐỜI DÂNG HIẾN. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 2 tháng 9, 2024

TÌM

 TÌM...



Những ngày năm tháng đã qua,

Yêu thương đầy ắp, nhạt nhòa nỗi đau.

Kiếp người thoáng chốc qua mau,

Mật ngọt, giọt đắng cho nhau là gì?

Lạc trong màu mắt xanh rì,

Gió hòa vào nắng, chim di trên cành.

Ngoài kia biển thắm, mây xanh,

Sóng ru câu hát dỗ dành cho ai.

Thầm mơ mộng ước tương lai,

Bài thơ say đắm, nối dài con tim.

Đôi chân ai vẫn đi tìm,

Bờ vai cõng giấc ngủ im đêm ngày.

Gió chiều thơm ngát hương bay,

Rêu xanh, sóng vỗ, đắm say vô bờ.

Hạnh phúc là những mong chờ,

Tình yêu như khúc nhạc thơ êm đềm.

Mùa thu vàng lá bên thềm,

Mưa chiều lạnh buốt, buồn thêm trong lòng.

Vẳng nghe những nỗi khát mong,

Cánh hoa dầu đã vòng vòng, xoay xoay.

Lòng ai thổn thức, loay hoay,

Như biển dậy sóng cuồng quay không ngừng.

 

Gục đầu giữa bóng người dưng,

Mong trời hừng sáng, mong Người đừng đi.

Đêm khuya vọng tiếng thánh thi,

Tiếng ai lặng lẽ, thầm thì bên tai.

Phải chẳng là tiếng của Ngài,

Theo từng hơi thở, nhịp dài canh khuya.

Ngài ơi! Đừng mãi chia lìa,

Linh hồn lạc lối bên kia xa Ngài.

Nỗi niềm lắm lúc bi ai,

Lặng im, chiêm ngắm dáng Ngài bước đi.

Thập hình cùng những khinh khi,

Khổ đau nhục đắng cũng vì yêu con.

Tình yêu Chúa mãi sắt son,

Dù con tội lỗi và còn u mê.

Chúa thương dẫn bước con về,

Trở nên bạn hữu, cần kề bước đi.

Đời con đâu dám mong chi,

Chỉ mong được chết chỉ vì Chúa thôi!

Thập tự con vác lên đồi,

Bàn chân nhỏ bé theo đôi chân Ngài.

Trên đầu là những mão gai,

Mặc đời chế giễu điên dại, ngu si.

Tình yêu hệ tại điều gì?

Hy sinh tính mạng cũng vì người thương.

Trải qua đau khổ dặm trường,

Sẽ được vinh phúc Thiên Đường mai sau.


02.9.2024

Minh Đức, S.J.

(Hôm nay Phụng Vụ Dòng Tên lễ kính các chân phước Dòng Tên: Giacôbê Bonnaud, linh mục và các bạn; Giuse Imbert và Gioan Nicôla Cordier, Linh mục; Tôma Sitjar, linh mục và các bạn tử đạo… chỉ vì trung thành với Giáo Hội nên các ngài đã bị sát hại vào thế kỷ 18 và 19. Giờ đây các ngài đang hưởng hạnh phúc triều thiên Nước Trời, xin cầu nguyện cho anh em chúng con!)

Thứ Tư, 21 tháng 8, 2024

20 Thao Thức Của Người Trẻ Nơi Các Tu Sĩ Công Giáo

 

20 Thao Thức Của Người Trẻ Nơi Các Tu Sĩ Công Giáo


1.     Ước mong và chờ đợi nơi người tu sĩ sự “đi ra” khỏi chính mình và “đi đến” với các bạn trẻ.

2.     Ước mong có một môi trường lành mạnh để sinh hoạt nhằm thăng tiến Đức Tin.

3.     Xin các tu sĩ không quá phân biệt và tách rời giữa đạo và đời.

4.     Ước mong không còn tình trạng giáo sĩ trị, nhưng các tu sĩ luôn hòa đồng với mọi người.

5.     Ước mong các tu sĩ nối kết tình thân hơn là phân biệt ranh giới, phẩm trật và xét đoán.

6.     Xin các tu sĩ đừng nghĩ các bạn trẻ là “con nít” còn bồng bột và chưa trưởng thành.

7.     Các bạn trẻ sợ hãi và tổn thương khi họ bị lạm dụng quyền lực, kinh tế, lương tâm hay tính dục.

8.     Tâm tình chia sẻ của các tu sĩ nên mang tính thực tế và áp dụng vào cuộc sống hơn là “đặc sệt” giáo thuyết.

9.     Các tu sĩ đối xử tử tế, tôn trọng và đón nhận các bạn “như họ là” đó là sự nâng đỡ rất lớn cho các bạn trẻ.

10.  Các bạn trẻ mong ước được sống đạo giữa đời qua những nét đẹp Công Giáo như sự yêu thương, tha thứ, nhân từ, bao dung…

11.  Trong khả năng của mình, các bạn trẻ muốn được cộng tác với các tu sĩ trong việc xây dựng và bảo vệ Giáo Hội.

12.  Mong ước các tu sĩ giúp các bạn trẻ tìm thấy chính mình nơi Đức Giêsu. Cụ thể, các tu sĩ giúp họ làm mới lại và đào sâu kinh nghiệm cá vị về tình yêu Thiên Chúa.

13.  Mong các tu sĩ hãy sống đúng với căn tính và linh đạo dòng tu của mình.

14.  Trong khi khoa học kỹ thuật, xã hội ngày càng phát triển, trình độ tri thức các bạn trẻ ngày càng nâng cao, ước mong các tu sĩ hãy đào sâu tri thức không chỉ ở bình diện Đức Tin, Giáo Lý, Luân Lý mà còn cả kiến thức ngoài xã hội, đời sống con người để bắt nhịp với thời đại, đặc biệt là tư duy và mối bận tâm của các bạn trẻ.

15.  Mong ước các tu sĩ hướng đến việc giáo dục con người, cụ thể là huấn luyện con tim.

16.  Các bạn trẻ mong muốn được các tu sĩ tin tưởng và trao cơ hội (mục tiêu và lý tưởng).

17.  Giữa một Giáo Hội có thể bị già nua khi bám chặt vào quá khứ, các bạn trẻ muốn cùng với các tu sĩ kiến tạo một Giáo Hội tươi trẻ và tràn đầy sức sống hơn. Nhờ đó, các bạn được  lớn lên và trưởng thành trong đời sống Đức Tin.

18.  Ước mong các tu sĩ hãy đồng hành với người trẻ, ngang qua sự quy tụ, lắng nghe, làm việc chung và có tầm nhìn về Giáo Hội.

19.  Ngày nay, vì nhiều bạn trẻ bị tổn thường nên họ muốn đi đến một nơi nào đó để được “chữa lành”. Các bạn trẻ Công Giáo cũng muốn được đến với Giáo Hội, cụ thể là các tu sĩ để họ có thể được “chữa lành” ngang qua sự lắng nghe chân thành.

20.  Sau cùng, không cần các tu sĩ phải giải quyết triệt để các vấn đề hiện sinh của người trẻ hiện nay như: LGBT, Kinh tế bấp bênh; Giáo sĩ trị; Sức khỏe tinh thần; Khó đối thoại; Bạo lực gia đình; Hòa bình hay chiến tranh; Thiếu nền giáo dục Đức Tin; Không định hướng; Cô đơn; Dễ tổn thương… nhưng rất cần sự quan tâm và đồng hành của các tu sĩ qua sự cởi mở, lắng nghe, thấu cảm, đối thoại và cùng với họ phân định và cầu nguyện.

Minh Đức SJ

(Đúc kết những chia sẻ và thao thức từ đại diện các bạn trẻ Công Giáo của các nhóm: Ysof; Hợp Xương Lumen; SVCG vùng Thủ Đức; và các Doanh Nhân Công Giáo Trẻ… tháng 6/2024)








NHỮNG CÂU NÓI Ý NGHĨA CHO ĐỜI SỐNG THÁNH HIẾN

 NHỮNG CÂU NÓI Ý NGHĨA CHO ĐỜI SỐNG THÁNH HIẾN



1. “Trong việc phân định ơn gọi của mình, các con đừng loại trừ khả năng hiến thân cho Thiên Chúa trong ơn gọi linh mục, đời sống tu trì hoặc các hình thức thánh hiến khác. Tại sao không? Các con hãy yên tâm rằng nếu các con nhận ra ơn gọi từ Thiên Chúa và làm theo nó, nó sẽ mang lại cho cuộc đời các con một sự sung mãn trọn vẹn” (Tông Huấn Christus Vivit, số 276)

2. “Để phân định ơn gọi của mình, chúng ta phải nhận ra rằng đây là lời mời gọi của một người bạn: Chúa Giêsu” (Tông Huấn Christus Vivit, số 287)

3. “Ta phải lắng nghe tiếng Chúa gọi, để nhận ra một dấu hiếu của ý Chúa” (Chân phước Chales de Foucauld)

4. “Tôi được định mệnh cho làm một người hoặc sự gì mà không ai khác được gọi để làm, tôi có một chỗ trong chương trình của Thiên Chúa và trên trái đất của Người mà không ai khác có được.” (Thánh John Henry Newman)

5. “Vấn đề ơn gọi không phải là kiểu đoán sao cho đúng, nhưng đúng ra là trao đi bản thân trong đức tin và đức ai cho hoàn cảnh mà ta đã chọn” (Cha Ronrolheiser, OMI)

6. “không ai chọn cho mình một ơn gọi, ta phải đón nhận ơn gọi và cố gắng để nhận ra một dấu hiếu của ý Chúa. Và một khi đã nhận ra ý Chúa, cần phải làm theo luôn luôn mặc dầu có thế nào và phải trả giá đắt bao nhiêu” (Chân phước Chales de Foucauld)

7. “Hôm nay Thiên Chúa tiếp tục mời gọi tha nhân theo Ngài. Chúng ta không nên chờ tới khi khi hoàn hảo rồi mới quảng đại thưa tiếng xin vâng. Đừng sợ hãi về những giới hạn và tội lỗi của chúng ta, nhưng thay vào đó, hãy mở tâm hồn trước tiếng gọi của Thiên Chúa. Hãy lắng nghe tiếng gọi này, hãy phân định sứ mạng của từng người trong Giáo Hội và thế giới, và sau cùng hãy sống tiếng gọi ấy trong ngày hôm nay mà Thiên Chúa trao cho chúng ta.”(Ngày thế giới ơn gọi, 2018)

8. “Hình thức theo Đức Kitô, Sequela Christi, luôn luôn bắt nguồn từ sáng kiến của Chúa Cha, có một chiều kích chủ yếu mang tính Kitô và Thần Khí” (Vita Consecrata, số 14).

9. “Hôn nhân và gia đình là một trong những điều thiện hảo quý giá nhất của nhân loại” (Familiaris Consortio, số 1)

10. “Cần phải khám phá và nâng đỡ những mần ơn gọi qua lời giáo huấn, bằng cách nhận định và bằng sự đồng hành thiêng liêng khôn ngoan” (Vita Consecrata, 105)

11. “Những người thời đại này muốn thấy được nơi những người tận hiến niềm vui họ cảm nhận được khi ở với Chúa” (Vita Consecrata, số 109).

12. “Để nhận ra ơn gọi của chính mình thì nhất thiết cần phát triển, ươm mầm và vun xới tất cả những gì là mình. Không phải là phát minh ra, hay tạo ra điều gì đó từ số không, nhưng là khám phá ra dưới ánh sáng của Chúa và làm cho điều là mình được nở hoa” (Tông Huấn Christus Vivit, số 257)

13. “Nhờ lời khấn, người tu sĩ hiến thân hoàn toàn cho Thiên Chúa mà họ yêu mến trên hết mọi sự, họ được hiến dâng một cách tận tình hơn để phụng sự Thiên Chúa, sự tận hiến đó càng hoàn hảo hơn nhờ những mối dây bền chặt hơn, càng biểu dương Đức Kitô hiệp nhất với Hội Thánh, Hiền Thê của Người, do một mối dây bất khả phân ly” (Evangelica Testificatio, số 7).

14. “Những người tận hiến đã viết lên bao trang sử diệu kỳ về sự liên đới Phúc Âm và anh dũng xả thân” (Tông Huấn đời sống thánh hiến, số 90)

15. “Theo dòng giống tôi là người Albani; theo quốc tịch, tôi là người Ấn Độ. Nhờ đức tin, tôi là nữ tu Công Giáo. Về ơn gọi, tôi thuộc về thế giới. Còn về tâm hồn, tôi hoàn toàn thuộc về Trái Tim Chúa Giêsu” (Thánh Têrêsa Calcutta).

16. “Người dâng hiến phải có một kinh nghiệm sâu xa về Thiên Chúa và ý thức được các thách đố của thời đại mình, khám phá ra ý nghĩa thần học sâu xa của chúng, nhờ biết phân định với sự trợ giúp của Chúa Thánh Thần” (Vita Consecrata, 73)

17. “Sự chuyên cần học tập là một phương thức giáo dục toàn diện con người và là một con đường khổ chế rất hiện đại, nhất là phải đối diện với những nền văn hoá đa dạng khác. Sự lơ là học tập có thể có những hậu quả trầm trọng ngay cả trên hoạt động tông đồ, đưa tới mặc cảm bị gạt ra lề và tự ti, hoặc đưa tới những sáng kiến nông cạn, hời hợt.” (Vita Consecrata, số 97-98)

18. “Bạn được mời gọi sống đời thánh hiến ư? Hãy nên thánh bằn cách sống sự dấn thân ấy cách thật vui tươi” (Vui mừng và Hân Hoan, 14.)

19. “Giáo Hội không thể nào chối bỏ đời thánh hiến được, bởi vì nó biểu hiện cách hùng hồn bản chất Hiền Thê thâm sâu của Giáo Hội” (Vita Consecrata, 105)

20. “Tuổi trẻ là giai đoạn quan trọng để thực hiện chọn lựa cho cuộc đời và để đáp lại tiếng gọi của Chúa” (Tông Huấn Christus Vivit, số 140)

21. “Ơn gọi của những người tận hiến là đi tìm kiếm Nước Thiên Chúa trên hết mọi sự, tiên vàn là một lời mời gọi hoán cải hoàn toàn, từ bỏ chính mình để sống hoàn toàn cho Chúa, ngõ hầu Thiên Chúa có toàn quyền trên mọi loài” (Vita Consecrata, 35)

22. “Khi theo Chúa Kitô, ta được gọi là Kitô hữu để diễn tả ơn gọi cao quý của ta” (Youcat, 73)

23. “Phải từ bỏ mọi sự để ở với Đức Giêsu và giống như Người, ra tay phục vụ Thiên Chúa và anh chị em mình. Như thế, họ đã góp phần vào việc biểu lộ mầu nhiệm và sứ mạng của Giáo Hội bằng muôn vàn đoàn sủng thuộc đời sống thiêng liêng và tông đồ mà Chúa Thánh Thần đã ban cho họl và nhờ đó, họ cũng đã góp phần vào việc canh tân xã hội” (Vita Consecrata, 1)

24. “Sẽ không có hoa trái nếu không chịu cắt tỉa, sẽ không có chiến thắng nếu thiếu chiến đấu” (ĐGH Phanxicô)

25.  “Hãy can đảm tham gia vào những trào lưu nên thánh mà các bậc đại thánh, nam và nữ, đã khơi dậy theo chân Đức Kitô” (Vita Consecrata, 106)

26. “Đừng khiêm tốn lỗi thời, phải có tham vọng: muốn biết, muốn hành động, muốn liều, nhưng vì Chúa và vì Hội Thánh.” (Đường Hy Vọng, 209)

27. “Hãy luôn nhớ rằng, với những người bỏ lưới, bỏ thuyền để theo Chúa, Ngài hứa cho họ niềm vui của một cuộc sống mới, làm cho tâm hồn được đầy tràn và Thiên Chúa hướng dẫn cuộc sống của họ’ (Sứ điệp Đức Thánh Cha nhân Ngày Thế giới cầu nguyện cho ơn gọi 2019)

28.  “Phải xác tín rằng ơn gọi thứ nhất cảu Kitô Hữu là đi theo Chúa Giêsu” (GL HTCG, 2232)

29. “Nhiều người nam nữ và nhiều bạn trẻ đã hy sinh cách quảng đại chính bản thân họ, thậm chí đôi khi đến mức tử đạo, vì tình yêu đối với Tin Mừng và sự phục vụ anh chị em của họ” (Sứ điệp Đức Thánh Cha nhân Ngày Thế giới cầu nguyện cho ơn gọi 2018)

30. “Tôi là một sứ mạng trên mặt Đất này; đó là lý do tại sao tôi hiện diện ở đây và trong thế giới này” (Niềm Vui Tin Mừng, 273)

31. “Không bao giờ được từ bỏ ước mơ của mình, không bao giờ được dứt khoát chôn vui một ơn gọi, không bao giờ được bỏ cuộc” (Tông Huấn Christus Vivit, số 272)

32. “Người tận hiến trở thành dấu chỉ của Thánh Thần, hướng về một tương lai mới được soi sáng bởi đức tin và niềm hy vọng Kitô Giáo” (Vita Consecrata, 27)

33. “Đức tin của người tu sĩ không phải là một đức tin của phòng thí nghiệm, nhưng là đức tin đang trong hành trình’ (Đức Thánh Cha Phanxicô)

34. “Ơn gọi là tiếng Thiên Chúa gọi một tâm hồn đang chờ đợi chính điều đó, dù có ý thức hay không” (Đức Thánh Cha Phanxicô)

35. “Mỗi lần Chúa muốn gọi con, con cần can đảm để nên một dấu hiệu” (ĐHY Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận)

36. “Tiêu chuẩn tối hậu của đời tu trì là bước theo Chúa Kitô như Phúc Âm dạy, vì thế tất cả các Hội dòng phải coi tiêu chuẩn ấy như là quy luật tối thượng” (Perfectae Caritatis, 2)

37. “Hỡi các nam nữ tu sĩ thân yêu, các con đã muốn thi hành các lời khuyên của Phúc Âm, để theo Chúa Kitô một cách tự do hơn, và noi gương Ngài.” (Chứng Tá Phúc Âm, 164)

38. “các tu sĩ hãy đạt đến sự hiểu biết tuyệt vời về Chúa Giêsu Kitô nhờ năng đọc Kinh Thánh” (Dei Verbum, 25)

39. “Những ai theo Chúa Giêsu sát hơn tất nhiên họ hiểu rằng Người phải được yêu mến với một trái tim không chia sẻ, và mình phải dâng hiến cho Người tất cả cuộc sống chứ không phải chỉ vài cử chỉ, vài mảnh thời gian hay vài công việc” (Vita Consecrata, 104)

40. “Đời thánh hiến cần phải nêu lên cho thế giới ngày nay những gương sáng của nững người nam và người nữ sống đức khiết tịnh mà vẫn quân bình, làm chủ được chính mình, có sáng kiến, trưởng thành tâm linh và tâm cảm” (Vita Consecrata, 88)

Đọc và tổng hợp từ nhiều nguồn.

Minh Đức SJ

Thứ Bảy, 29 tháng 4, 2023

CẦU NGUYỆN CHO ƠN GỌI TU TRÌ

 BÀI HÁT CON XIN TẬN HIẾN




Thứ Tư, 26 tháng 4, 2023

CỔ VÕ ƠN GỌI_ CN 4 PS_ LỄ CẦU NGUYỆN CHO ƠN THIÊN TRIỆU

 CỔ VÕ ƠN GỌI_ CN 4 PS_ LỄ CẦU NGUYỆN CHO ƠN THIÊN TRIỆU



Thứ Năm, 30 tháng 3, 2023

CHÚT CẢM NGHIỆM KHI LAO ĐỘNG XÂY DỰNG

MỘT CHÚT CẢM NGHIỆM KHI LAO ĐỘNG XÂY DỰNG!



Thực nghiệm một tháng vừa qua,

Đã cho tôi biết bao là điều hay.

Lao động vất vả cả ngày,

Ban đêm yên giấc ngáy rung cả giường.

Đứng trên giàn giáo công trường,

Phụ hồ, chuyển gạch xây tường lên cao.

Mồ hôi cứ chảy ào ào,

Xẻng hồ cứ xúc, cứ đào không ngơi.

Rảnh việc ngồi nghỉ, ngồi chơi,

Công nhân tâm sự chuyện đời với nhau.

Dãi bày nỗi khổ niềm đau,

Đồng cảm với nỗi bể dâu kiếp người:

“Gia đình lúc khóc, lúc cười,

Gia cảnh khốn khó, không lười được đâu.

Cha mẹ vất vả như trâu,

Để cho con cái ngẩng đầu tự nhiên.

Ai người cũng có ưu phiền,

Chẳng ai mà sướng như tiên trên trời.”

Đó là tóm gọn vài lời,

Để ta hiểu rõ cuộc đời công nhân.

Đã mang lấy nghiệp vào thân,

Cũng đừng trách cứ trời gần trời xa.

Tâm hồn cũng giống tòa nhà,

Đổ nền nhân đức, giằng đà yêu thương.

 

Kỷ luật giống những bức tường,

Sống tình liên đới như đường hành lang.

Xây nhà không thể vội vàng,

Như xây ân sủng, nhẹ nhàng tự nhiên.

Không phải cứ lắm bạc tiền,

Là được hạnh phúc triền miên hằng ngày.

Mồ hôi vất vả đắng cay,

Cầm tiền bằng những đôi tay chai sần.

Cảm nhận sống cảnh thanh bần,

Để ta nhìn thấy thế trần đa mang.

Bàn chân nào đứng vững vàng,

Giữa cảnh nghèo túng, lỡ làng, hoang mang.

Lụa là gấm vóc giàu sang,

Chết rồi cũng chẳng thể mang được gì?

Có chăng là phải thực thi,

Công bình, liên đới, từ bi, yêu người.

Thế gian đầy ắp tiếng cười,

Giảm nghèo, xóa đói muôn người ấm no.

Giàu thực khi của đem cho,

Sẻ chia, góp sức lo cho người nghèo.

 

 

Minh Đức S.J. 08/01/2021

 

KINH NGHIỆM VỀ SỰ “BỪNG TỈNH THIÊNG LIÊNG”

KINH NGHIỆM VỀ SỰ “BỪNG TỈNH THIÊNG LIÊNG”

Nếu có ai đó hỏi tôi: đâu là khoảng thời gian để lại cho bạn nhiều kỉ niệm đẹp, nhiều dấu ấn không phai…? Tôi sẽ mạnh dạn trả lời đó là khoảng thời gian tôi bước vào tuổi hai mươi. Thật vậy, có lẽ mỗi người đều có một tầm tuổi thanh xuân tươi mới, rực sáng với những khát khao, hoài bão mới tinh, hay những dự phóng chưa khô mực…Khoảng thời gian năm thứ hai của đại học, lúc đó tôi được hai mươi tuổi, có lẽ đó là lúc tôi chính thức bước chân vào cuộc đời, tiếp xúc với thế giới quan rộng mênh mông. Tôi mở rộng tương quan với mọi vấn đề, nhiều con người, với những môi trường khác nhau… Mở ra trong tôi nhiều sự hiểu biết mới lạ, phong nhiêu…nhưng cũng có nhiều điều làm tôi ngỡ ngàng, bàng hoàng, và hoang mang.

Đã nhiều lần tôi tự hỏi mình với những câu hỏi rất hiện sinh. Chẳng hạn như: tôi là ai? Tôi sống ở đời này để làm gì? Đâu là ý nghĩa cuộc đời này? Chết rồi, tôi sẽ đi về đâu? Điều gì là quan trong nhất?...rất nhiều vấn nạn nhân sinh hiện đến với tôi. Có lẽ nhiều người thắc mắc, tại sao một thanh niên mới lớn không lao đầu vào học tập, phát triển những kỹ năng, tài năng vượt trội hơn về thể thao, nghệ thuật hay học vấn…mà lại mang nặng ưu tư như những ông cụ già trầm lắng suy tư về thân phận con người và cuộc đời này?

Đúng vậy, tôi không biết vì sao điều đó xảy ra với tôi, nhưng tôi biết một điều là lúc đó tôi rơi vào cảm giác cô đơn, trống vắng nội tại cách kỳ lạ. Ngoài giờ lên giảng đại học để thu lượm kiến thức chuyên môn, sau đó tôi về nhà trọ, sắp xếp những công việc sinh hoạt cá nhân như: nấu ăn, giặt dũ, dọn dẹp nhà cửa, rảnh rỗi đọc sách báo, hoặc thổi sáo ngân nga…chiều tối đi nhà thờ gần đó dự lễ nguyện kinh… Bạn bè, công việc, sinh hoạt…mọi công việc, mọi tương quan tôi đều cảm thấy khá đầy đủ, hợp lý…nhưng trong lòng tôi vẫn cảm thấy nỗi trống vắng, và khao khát điều gì đó để làm no thỏa lòng mình.

Cho đến một ngày kia, có một cô gần xóm trọ, là người công giáo. Cô thường đi lễ nhà thờ buổi chiều và tôi thường gặp gỡ, trò chuyện với cô. Đột nhiên, một ngày kia, nghe tin cô bị đột tử, lòng tôi bàng hoàng, hụt hẫng, hoang mang…Mới chiều qua khi đi lễ, tôi còn gặp cô lúc lên cầu thang, cô mỉm cưởi hiền hậu với tôi…mà nay, cô đã vĩnh viễn ra đi, không một lời từ ly…Ngày tôi tiễn đưa cô ra nghĩa trang buồn mà lòng tôi nặng trĩu. Tôi buồn một phần vì sự ra đi của cô trong xóm đạo, nhưng dường như có một nỗi buồn khác, nỗi buồn của kẻ mới lớn, đang rực lửa thanh xuân, nhiệt huyết cho đời và cho người, khi thấy sự chết thống trị con người kẻ ấy ngại ngần, dấn thân.

Ôi! Thân phận con người mong manh như hoa sớm nở tối tàn, lung lay trước gió muôn vàn hiểm nguy…Nghĩa trang buồn nằm trên khu đất cao, ngàn mây hững hờ trôi qua…để lại bóng sầu ghi chốn điêu linh…không có ai, không có ai cả…ngoài tiếng chim cú ru rú, ai oán…gọi nhau, và vài rạng thông vi vu trong gió chiều…mang theo một ít cát bụi hư vô…Người nằm xuống giã từ trần gian, về lòng đất mẹ…giã từ cuộc đời, phận người lữ hành đã qua…và mong manh đi vào viễn du, một cõi thiên thu…Bâng khuâng, tôi tự hỏi mình làm sao lau khô nước mắt nhân gian…hão huyền, dối trá và đảo điên…đâu là điều quan trọng nhất trong cuộc đời này? Và rồi năm trăm năm nữa tôi sẽ ở đâu? Trong nấm mộ này ư?

Đêm đó, nằm trên gác trọ, ánh trăng đêm rằm rọi chiếu vào vuông cửa sổ, dường như ánh trăng cũng đang thao thức với tôi. Đau khổ, sự chết, chia ly…là gì mà sao nó ôm trọn kiếp nhân sinh này? Cạnh bên là chiếc điện thoại rên rỉ: “…bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi, đi đâu lanh quanh cho đời mỏi mệt…trên hai vai ta đôi vâng nhật nguyệt, dọi suốt trăm năm một cõi đi về…” Về đâu? Tôi tự hỏi mình. Không lẽ cuộc đời này con người hiện hữu chóng vánh, hiện diện vô minh thế sao? Cuộc đời tôi như đốm lửa rực sáng giữa đêm tối rồi tắt lịm… Umh…hai mươi tuổi chẳng là gì so với với một thế kỷ, và chẳng có nghĩa lý gì so với trường kỳ vạn kiếp, vĩnh cửu, thiên thu.

Đêm âm u, gió vi vu, tôi tự nhủ: Hãy nói về cuộc đời này khi tôi không còn nữa…sẽ lấy được những gì về bên kia thế giới…ngoài trống vắng mà thôi… đời ơi và người ơi…cuộc đời…cuộc đời cho tôi tiếng nói đôi khi vui tươi…cuộc đời cho tôi tiếng nói…đôi khi ngậm ngùi…gió núi bay qua lao xao, thì thào… núi đứng quanh năm, đất muôn đời nằm…. riêng tôi rộn ràng…đứng giữa thiên nhiên cánh chim nhẹ nhàng, mây trôi lẹ làng…riêng tôi nặng nề…Trong vũ trụ, thiên nhiên này…sao lòng tôi còn nặng nề quá!…tôi muốn đi tìm lẽ sống nhân sinh cho cuộc đời mình, tôi muốn được tự do, thanh thoát, an nhiên, hạnh phúc trong cuộc đời này. Thế nhưng, tìm ở đâu và tìm như thế nào?

Đêm khuya êm ả dần trôi, gió đông về hơi sương lành lạnh, tôi bật đèn học lên, mở Kinh Thánh ra, như tìm một khai sáng cho lúc này. Thánh vịnh 90 làm tôi sửng sốt: “Tính tuổi thọ, trong ngoài bảy chục, mạnh giỏi chăng là được tám mươi, mà phần lớn chỉ là gian lao khốn khổ, cuộc đời thấm thoát, chúng con đã khuất rồi.” (Tv 90,10). Ôi Chúa ơi! Đời là bể khổ, qua được bể khổ là qua đời ư? Con thấy buồn chán, hoang mang về cuộc đời này quá Chúa ơi! Tôi thì thầm, thủ thỉ với bức hình Chúa Giêsu trên bàn học. Tôi tắt đèn đi, mở nhạc thánh ca để trầm mặc tâm tư.

“…Cuộc sống như sóng xô biển khơi…biển khơi nơi nơi đầy sóng gió…thuyền trôi dạt đây đó, đời con hiểm nguy khôn dò…bỗng nhiên, Ngài đến trong đời con…lòng con đâu ngỡ rằng là Chúa…” Tôi chợt nhớ lại bài Tin Mừng Chúa Giêsu đi trên mặt biển đến với các môn đệ. Tôi mường tượng ra cảnh các môn đệ mệt mỏi chèo chống với gió bão cả đêm, bỗng nhiên Chúa Giêsu đến, nguồn hy vọng tươi sáng của các ông…Chúa Giêsu đã làm cho sóng yên, biển lặng…Có Chúa Giêsu bước vào thuyền, mọi sự được yên ổn.

Ồ hay nhỉ! Lòng tôi bừng sáng, tim tôi hân hoan. Chúa Giêsu bước vào thuyền, sao tôi không để Chúa Giêsu bước vào lòng mình, để biển bão lòng mình được bình yên? Lòng tôi bừng sáng niềm tin yêu hy vọng. Lúc đó, tôi gục đầu tựa bên lòng Chúa mà sướng vui khôn tả, có ai cảm thấu được tình yêu này không? Không, có lẽ đó là khoảnh khắc hạnh phúc nhất cuộc đời tôi, khi được Chúa Giêsu đến thăm, tôi vui mừng, hân hoan…tôi được đổi mới tấm lòng…tình mến đậm đà…tôi cảm thấy dường như đất trời nối kết, xe duyên…một kỷ nguyên mới mở ra với tôi…tâm hồn tôi bừng sáng ánh vinh quang… Ruột gan, nội tạng tôi như nhảy tung lên vì vui sướng, hạnh phúc tựa như một dàn hòa tấu đang nhịp đàn tấu khúc, hòa ngân véo von…

Đó là kinh nghiệm gặp Chúa Giêsu của tôi. Vâng! từ đó trong tôi từng cháy yêu thương, Chúa đã đến với tôi, Ngài khẽ gọi tôi, một phút chạm lòng mà dư hưởng mãi không vơi. Tôi thấy mình tràn ngập niềm vui, sức sống và tình yêu. Đó chính là nguồn vui, lẽ sống nhân sinh mà tôi đã và đang tìm kiếm. Nó không ở đâu xa, ở ngay trong lòng tôi, có Chúa và có tôi. Chúa Giêsu là nguồn động lực để tôi sống những tháng ngày sau này. Có thể nói Ngài là lý tưởng sống của tôi. Đức Giêsu đã đến, đụng chạm vào lòng tôi và mời tôi bước theo Ngài, gắn bó với Ngài, thuộc trọn về Ngài…và đặt Ngài làm nền tảng, cùng đích cuộc đời mình.

Đang khi lòng rộn ràng, tràn ngập niềm vui, hân hoan đó, cảm hứng dâng lên, tôi đã ghi lại bài thơ này như một kỷ niệm được Chúa đụng chạm đến giữa nhưng hoang mang, lỡ làng của kiếp người.


“Cuộc đời như sóng biển khơi,

Thân con như chiếc thuyền bơi xa bờ.

Biển khơi đầy những bất ngờ,

Sóng xô bão táp, đang chờ đợi con.

Đức tin như đã hao mòn,

Bỗng nhiên Chúa đến, cùng con lúc này.

Hồn con như chợt bừng say,

Nhận ra chính Chúa, đêm ngày trong con.

Khát khao trong Chúa mỏi mòn,

Tình con yêu Chúa vẹn tròn thiên thu.

Và con cũng muốn đi tu,

Noi gương theo Chúa Giêsu trọn đời.

Bỏ đi quyến rũ ngoài đời,

Vào Dòng thề hứa một đời hiến dâng.

Khó nghèo, khiết tịnh, thanh bần,

Truyền rao Lời Chúa, dấn thân đến cùng.

Tình yêu cốt ở thủy chung,

Con cần gắn bó ở cùng Chúa luôn.

Cho dù khốn khó gian truân.

Chúa là ánh sáng, là nguồn ủi an.

Niềm vui hạnh phúc ngập tràn.

Đời con có Chúa muôn vàn thỏa thuê.


 Minh Đức S.J. 

SUY NIỆM VỀ CÁC LỜI KHẤN DÒNG

 

SUY NIỆM VỀ CÁC LỜI KHẤN DÒNG



 Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi”. (Mt 19.21)

         Những lời mời gọi này của Đức Giêsu thường được dùng như một điểm khởi cho việc suy niệm, thảo luận và cầu nguyện về lời khấn khó nghèo trong đời tu. Điều này khá thích hợp vì những lời mời gọi này đụng chạm đến nhiều khía cạnh của lời khấn, chẳng hạn như: khát khao nên hoàn thiện, liên quan đến những tài sản, chăm sóc người nghèo, tích trữ của cải, bước theo Chúa. Những sứ điệp của Đức Giêsu được thấy trong bản văn Tin Mừng Mát-thêu. Bản văn này xuất hiện gần với đoạn kết mà Đức Giêsu tiếp xúc với người thanh niên giàu có (Mt 19,16-22). Sau khi nghe những lời của Đức Giêsu thì “người thanh niên buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.” Tuy nhiên, bản văn này đủ phong phú và sâu rộng để cung cấp cho chúng ta tài liệu phản tỉnh, thảo luận và cầu nguyện về các lời khấn.

 Một vài soi sáng có thể rút ra từ bản văn này để hiểu và sống các lời khuyên Khiết Tịnh, Vâng Phục và Khó Nghèo. Giống như chính Lời Chúa, các lời khấn có nhiều khía cạnh và nó cung cấp cho chúng ta chất liệu phong phú để khám phá thêm. Đồng thời, cũng giống như Lời Chúa, các lời khấn phải là một chủ để cho sự phản tỉnh, thảo luận và cầu nguyện, nhưng trên tất cả, với cuộc sống của chúng ta; các lời khấn đó cần được chúng ta sống. Đó luôn là thách đố về cả việc sống Lời Chúa cũng như việc sống các lời khấn: tuyên xưng những gì chúng ta tin và sống những gì chúng ta đã tuyên xưng.

 Những phản tỉnh này đơn giản chỉ là một sự suy niệm về một bản văn cung cấp để cho độc giả cầu nguyện. Tôi mời gọi các độc giả hãy đụng chạm một lần nữa những kinh nghiệm về việc cam kết sống các lời khấn. Cùng với đó là việc mở ra chính mình một lần nữa để thủ đắc sức mạnh mang tính biến đổi của ân sủng vốn có trong mỗi lời khấn. Với những phản tỉnh này, Tin Mừng Mát-thêu đã trích dẫn sẽ được trình bày trong hình thức của ba cặp câu. Mỗi cặp câu sẽ cung cấp khuôn mẫu cho việc thảo luận về một trong các lời khấn.

 Khát khao-Bước theo: Sống lời khấn Khiết Tịnh

 Nếu anh muốn nên hoàn thiện…hãy theo Ta. Cặp câu đầu tiên này được lấy từ đầu cho đến cuối bản văn Mát-thêu, có thể nó hướng sự phản tỉnh của chúng ta vào lời khấn khiết tịnh. Giống như chính cặp câu này, khiết tịnh bắt đầu với khát mong của chúng ta để nên hoàn thiện, thậm chí như Đức Giêsu là Đấng hoàn thiện, cũng như “Thiên Chúa trên trời là Đấng Hoàn Thiện” (Mt 5, 48). Điều này không ngụ ý rằng không có con đường nào khác để nên hoàn thiện, nhưng câu Lời Chúa này chỉ ra rằng đây là cách thức nên hoàn thiện của các tu sĩ. Và cũng như cặp đôi này, mục đích của đời sống khiết tịnh là đạt đến chính sự viên mãn mà trong đó, việc bước theo Đức Giêsu thì dần dần biến đổi chúng ta thành chân dung sống động của Thiên Chúa. Thật vậy, chân dung này là sự viên mãn của đời thánh hiến cũng như toàn bộ đời sống Kitô Hữu.

 Việc sống lời khấn khiết tịnh, một cách chắc chắn nó sẽ hướng mọi khía cạnh của đời sống chúng ta về Thiên Chúa. Đời sống khiết tịnh sẽ kết hợp và nuôi dưỡng chúng ta qua việc khát khao được kết hợp trọn vẹn với Thiên Chúa. Vì thế, tương quan của chúng ta với Thiên Chúa phải trở nên tương quan sâu nhất, tương quan gặp gỡ Chúa trong đời sống hằng ngày của chúng ta. Tương quan này không làm giảm bớt đi ý nghĩa của những mối quan hệ và tiếp xúc với người khác, ngược lại, nó trở nên tương quan đặc biệt trong việc chúng ta diễn tả tình yêu với Thiên Chúa ngang qua việc loan truyền tình yêu của Đức Giêsu cho mọi người. Đời sống khiết tịnh sẽ ca ngợi và minh chứng tình yêu nhập thể của Đức Giêsu, được cụ thể trong đời sống của Đức Giêsu Nazareth cùng các môn đệ của Ngài.

 Tuy nhiên, tất cả những điều này bắt đầu với những lời của Đức Giêsu “nếu”. Khiết tịnh là một hồng ân được lãnh nhận và là một chọn lựa được thực hiện. Hồng ân này được hiến dâng khi Thiên Chúa mở rộng vòng tay đến với chúng ta với lời mời gọi là hãy bước theo Ngài trên con đường hiến dâng. Chọn lựa này được thực hiện ngang qua việc chúng ta chấp nhận và khấn hứa các lời khấn. Chọn lựa này không đơn thuần mang tính hình thức, nhưng nó là một chọn lựa của con tim. Hồng ân này được gieo trồng sâu thẳm trong chính chúng ta; do đó, chúng ta phải đón nhận hồng ân này từ sâu thẳm nội tâm. Nếu chúng ta cố gắng để sống khiết tịnh theo một cách chiếu lệ nào đó, ngoài ước muốn và chọn lựa để nên hoàn hảo theo gương Đức Giêsu, khi ấy, việc bước theo Chúa của chúng ta sẽ hời hợt, nửa vời, không có đam mê, không có năng lượng cũng như nhiệt huyết để duy trì sự chân thành và trọn vẹn. Nếu chúng ta đón nhận hồng ân cách trọn vẹn, nó sẽ nuôi dưỡng và chảy tràn trong chúng ta mọi khía cạnh của đời sống và sứ vụ.

 Nếu chúng ta ước muốn nên hoàn thiện, như những người đã khấn khiết tịnh, khi đó, chúng ta phải bước theo Đức Giêsu và sống theo cung cách mà Ngài đã sống ngang qua các khía cạnh của đời sống tận hiến của chúng ta. Sống khiết tịnh không chỉ là những gì chúng ta làm và những gì chúng ta có; mà chính chúng ta là niềm hy vọng và trở nên những họa ảnh của Đức Giêsu cách đầy đủ và trung thực hơn vào giờ hết. Việc bước theo Chúa và củng cố tương quan của chúng ta với Ngài là những yếu tố thiết yếu cho cung cách sống đời tận hiến của chúng ta. Mọi thứ khác trong đời sống của chúng ta đều phát khởi từ ý nghĩa và hướng dẫn trong tương quan tình yêu với Thiên Chúa, điều này đặc trưng cho bản chất của lời khấn khiết tịnh. Vì thế, “Nếu anh muốn nên hoàn thiện…hãy theo Tôi”.

 Hãy đi – Đến: Sống lời khấn Vâng Phục

 Hãy đi… đến. Chỉ có ba từ, nhưng câu này được hình thành từ hai mệnh lệnh đơn giản và trực tiếp, nó có thể giúp chúng ta suy gẫm về lời khấn vâng phục. Cặp câu này được rút ra từ bản văn để chúng ta suy niệm; nó phải được liên kết chặt chẽ với toàn bộ bản văn. Cách đặc biệt, câu này nói về hành động cần thiết phải được thực hiện nếu chúng ta thực sự ước mong nên hoàn thiện trong việc bước theo Chúa. Một cách tương tự, lời khấn vâng phục mãi mãi không thể tách rời cam kết của chúng ta với lời khấn khó nghèo và khiết tịnh.

 Việc sống lời khấn vâng phục sẽ làm nền tảng vững chắc cho sự an toàn của chúng ta trong Thiên Chúa. Sự an toàn này được hiện diện ngang qua sự hợp nhất các ý muốn. Các ý muốn của chúng ta phải được biến đổi ngang qua ân sủng của Thiên Chúa để phản tỉnh về Thánh ý Thiên Chúa trong mọi sự. Sự an toàn này không phải là một sự chắc chắn mang tính kiêu ngạo, khẳng định rằng bất cứ điều gì chúng ta làm hoặc quyết định đều chắc chắn là Ý Chúa. Hơn nữa, chính sự khiêm tốn phụ thuộc vào Thiên Chúa, sẽ giúp ta nhận ra sự cần thiết của ân sủng để thu hẹp khoảng cách giữa ý muốn của Thiên Chúa và ý riêng của ta. Sự biến đổi mang tính ân sủng đó là điều mà chúng ta mong muốn và tìm kiếm để kết hiệp với Thánh ý Chúa, đó phải là điều chắc chắn nhất trong tất cả mọi ý hướng của chúng ta. Chúng ta phải mong ước sống như vậy, như lời cầu nguyện mà Đức Giêsu đã dạy chúng ta: “xin cho ý Cha được thể hiện dưới đất cũng như trên trời.” Vì thế, chúng ta phải mở ra với những gì mà Thiên Chúa yêu cầu chúng ta, đối với cộng đoàn, nơi chúng ta sống lời cam kết, và đến với những người ở giữa chúng ta, ngõ hầu chúng ta tiếp tục thi hành sứ mạng của Đức Giêsu. Lời khấn vâng phục ca ngợi và minh chứng rằng sự cộng tác và hòa nhịp với Thiên Chúa cũng như tha nhân là một điều khả dĩ thực sự.

 Thoạt đầu nghe có vẻ kỳ lạ khi lời mở đầu của cặp câu này dường như tạo ra khoảng cách giữa chúng ta và Thiên Chúa- “Hãy đi…”. Đối tượng của sự vâng phục là hiệp nhất. Vậy, khoảng cách này nhắm vào mục đích gì? Sự khôn ngoan nơi mệnh lệnh của Đức Giêsu là rõ ràng khi chúng ta nhận ra sự hiệp nhất các ý muốn khiến chúng ta phải trả giá về điều gì đó. Nếu chúng ta khát khao để nên hoàn hảo, nếu chúng ta muốn bước theo Đức Giêsu, nếu chúng ta tìm kiếm một sự hiệp nhất trong ý muốn, thì khi ấy chúng ta phải hành động. Chúng ta phải “ĐI” và thực hiện những gì là cần thiết để cho những ước ao, những khát khao và tìm kiếm của chúng ta là những ưu tiên vô song trong và cho đời sống chúng ta. Khi ấy, “ĐẾN” với Thiên Chúa cùng với những ưu tiên này. Tiếp đến, chúng ta sẽ sống với những khát mong vì sự hoàn thiện, và luôn luôn trong mọi chọn lựa chỉ để bước theo Đức Giêsu, và luôn luôn nỗ lực tìm kiếm sự hiệp nhất trong các ý muốn của Ngài.

 Nếu chúng ta ước mong được nên hoàn thiện, như những người đã khấn vâng phục, khi ấy chúng ta phải từ bỏ bất cứ điều gì có thể làm gián đoạn sự phân định và hiểu biết cũng như việc đón nhận ý Chúa đối với chúng ta. Không có gì đảm bảo rằng chúng ta sẽ luôn luôn yêu thích khi khám phá ra ý Chúa trên cuộc đời mình; tuy nhiên, chỉ có ý muốn đó mới có thể là sự an toàn cho chúng ta, nó là thành trì, là ơn cứu độ của chúng ta. Tất cả mọi thứ khác đều là những trở ngại tiềm tàng. Khi ấy, việc sống vâng phục sẽ củng cố và xác chuẩn cho lời khấn khiết tịnh của chúng ta ngang qua việc loại bỏ khỏi nơi chúng ta mọi thứ ngoại trừ tình yêu với Thiên Chúa và khát khao của chúng ta để kết hiệp mật thiết với Thiên Chúa. Chúng ta có thể được mời gọi, như Đức Giêsu, “dầu là Con Thiên Chúa, Người đã phải trải qua nhiều đau khổ mới học được thế nào là vâng phục” (Dt 5, 8); tuy nhiên, cũng như Ngài, chúng ta cũng ước muốn “được nên hoàn thiện, thập toàn” (Dt, 5,9). Nhưng, thách đố luôn ở trước chúng ta, “Hãy đi… và đến.”

 Hãy bán đi- và đem cho: sống lời khấn Khó Nghèo

 “Hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ có được một kho tàng trên trời.” (Mt 19, 21). Cặp câu đối thứ ba này dài nhất và xuất hiện ở trung tâm của bản văn ngắn gọn trong Tin Mừng Mát-thêu. Chúng ta sẽ tập trung vào câu này để phản tỉnh về lời khấn khó nghèo. Nằm ở trung tâm lời khuyên dạy của Đức Giêsu, câu này nhất thiết phải đan xen với hai câu kia. Nó có sự trao đổi ý nghĩa và phụ thuộc lẫn nhau cách chặt chẽ giữa khó nghèo, khiết tịnh và vâng phục.

 Việc sống lời khấn khó nghèo cần bén rễ sâu xa trong căn tính của chúng ta nơi Thiên Chúa. Sự hợp nhất giữa căn tính của chúng ta với Thiên Chúa phải là sự phong phú nhất trong số những sở hữu của chúng ta vì nó phản ảnh chính bản thân của chúng ta. Ngay cả khi câu trung tâm này có ảnh hướng đến hai câu kia, thì lời khấn khó nghèo cũng ảnh hướng đến ý nghĩa của lời khấn khiết tịnh và vâng phục. Tương quan tình yêu mật thiết với Thiên Chúa là nét đặc trưng cho lời khấn khiết tịnh và sự hiệp nhất các ý muốn đó làm nên lời khấn vâng phục, đồng thời giả định rằng căn tính cơ bản của chúng ta đang làm nên ngôi vị, gương mẫu và giáo huấn của Đức Giêsu. Khó nghèo ca ngợi và minh chứng rằng sự nô lệ cho chủ nghĩa vật chất có thể bị phá vỡ. Chúng ta không cần phải vượt ra ngoài Thiên Chúa, Đấng đang ngự trong lòng chúng ta để tìm thấy căn tính sâu xa nhất của chúng ta như những thụ tạo được tạo dựng theo hình ảnh Thiên Chúa Tình Yêu.

 Việc bén rễ căn tính của chúng ta trong Thiên Chúa đòi hỏi việc bán đi và trao tặng điều gì đó với những thái độ và hành vi không phù hợp với các giá trị mà nó sẽ hỗ trợ căn tính đó. Đây không phải là vấn đề đơn giản của việc chọn lựa cái tốt hơn cái xấu. Đúng hơn, đó là chọn lựa trong số nhiều điều tốt và giá trị mà chúng ta tin rằng nó sẽ có hiệu quả nhất cho việc đáp lại những ân sủng mà Thiên Chúa đã trao ban cho chúng ta và để bước theo Ngài. Việc BÁN TẤT CẢ MỌI SỰ dạy chúng ta giá trị đích thực của những thực tại mà từ đó chúng ta tách mình ra vì "ách của Đức Giêsu". Do đó, chúng ta không tuyên bố những thứ đó là vô giá trị, nhưng chỉ đơn thuần là chúng ta khẳng định lựa chọn của mình để nắm lấy một ưu tiên cao hơn. Việc TỪ BỎ những thái độ hay hành vi nào đó sẽ cung cấp khoảng không, và chúng ta cần đào sâu vùng đất của những giá trị mới cũng như những diễn tả của chúng ta, trong đó, căn tính của chúng ta có thể được bén rễ sâu trong Thiên Chúa.

 Tiến trình của việc BÁN ĐI TẤT CẢ MỌI SỰ VÀ TỪ BỎ có thể không đặc biệt khó, ít nhất là ban đầu. Ân sủng của lòng nhiệt thành và trung tín sẽ hỗ trợ những nỗ lực của chúng ta. Việc duy trì sự từ bỏ mọi sự này trở nên thách đố và khó khắn hơn theo thời gian, cách đặc biệt nếu chúng ta cho phép chính mình bị vây quanh và đắm chìm trong vô số những của cải vật chất những thứ luôn vẫy gọi chúng ta thay đổi căn tính của mình theo chúng. Sự lựa chọn này được bén rễ và chống lại sự đổi thay mà ngày càng trở nên thách thức hơn khi chúng ta nhận ra giá trị và sự tốt lành của những thực tại mà chúng ta đã từ bỏ để duy trì căn tính của mình trong Đức Giêsu.

 Nếu chúng ta muốn trở nên hoàn hảo như những người đã khấn lời khấn khó nghèo, khi ấy, chúng ta phải khẳng định và duy trì căn tính của mình khỏi những thực tại nhất thời. Phẩm giá của chúng ta là những tạo vật theo hình ảnh của Thiên Chúa, nó đáng được trân trọng. Do đó, hãy để căn tính của chúng ta được bám rễ sâu trong Chúa và được đảm bảo về lời hứa của chính Chúa: "các ngươi sẽ có kho tàng trên trời." Lời hứa này lặp lại nơi lời dạy của Đức Giêsu trong chương tiếp theo của Tin Mừng Mát-thêu: “Kho tàng của anh ở đâu thì lòng anh ở đó”. Vì thế, chúng ta phải cẩn thận với lòng mình, vì đó là chỗ dựa cho căn tính của chúng ta.

 Ở lại trong Chúa và tiếp tục thi hành sứ mạng

 Bất kể hình thức tham khảo nào cũng để suy niệm về các lời khấn, bản chất thiết yếu của chúng vẫn luôn tồn hữu. Đó là một lòng yêu mến Thiên Chúa. Các lời khấn sẽ cấu thành nên con đường cho việc cư ngụ sâu thẳm trong đời sống và tình yêu Thiên Chúa. Chúng sẽ dẫn chúng ta đến sự toàn hảo, để hiệp nhất với Thiên Chúa ngang qua những tương quan, ý muốn và căn tính của chúng ta. Sự toàn hảo và hiệp nhất này không phụ thuộc vào những gì chúng ta thực hiện và cũng không phải dựa trên trên mức độ chúng ta đã làm tốt. Trước hết, Các Lời Khấn Là Một Hồng Ân, chúng được đặt để nơi tình yêu không thể hiểu và không thể thay đổi của Chúa, và làm chúng ta hiệp nhất với Ngài. Đây là một tình yêu có sức biến đổi, và biến đổi một cách tiệm tiến. Tình yêu này tái cấu mọi chiều kích trong cuộc sống của chúng ta để trở nên như họa ảnh và hình mẫu của Đức Giêsu.

 Cũng chính tình yêu này tạo nên tính cách người tông đồ với các lời khấn. Nó tạo thành những ống kính qua việc chúng ta nhìn thấy sự hiện diện và hoạt động của chúng ta trong dân Chúa. Việc chúng ta trung thành sống các lời khấn, đó là sự tuyên xưng về sự sẵn có và khả năng đón nhận tình yêu Thiên Chúa của chúng ta đối với tất cả mọi người trong và qua lối sống cụ thể của họ. Sự trung thành trên con đường mà chúng ta được gọi như là những tu sĩ, đó vừa là tấm gương vừa là sự khích lệ cho những ai khao khát trung thành theo Chúa trên con đường mà họ đã được kêu gọi. Và, ngược lại, lòng chung thủy của họ là tấm gương và sự khích lệ cho chúng ta. Như vậy, sứ mạng của Đức Giêsu vẫn đang được tiếp tục. Trong sự chia sẻ và trao ban những ân sủng về ơn gọi giữa chúng ta và mọi người, chúng ta góp phần vào việc "Nhờ đó, các thánh được chuẩn bị để làm công việc phục vụ, là xây dựng thân thể Đức Kitô, cho đến khi tất cả chúng ta đạt tới sự hiệp nhất trong đức tin và trong sự nhận biết Con Thiên Chúa, tới tình trạng con người trưởng thành, tới tầm vóc viên mãn của đức Kitô." (Ep 4, 12-13).

 Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi” (MT 19.21)

 Những lời đơn giản trên là những lời mang tính “khiêu khích”, những lời táo bạo… để thắp sáng con đường dẫn đến sự hoàn thiện cho tất cả các Kitô Hữu. Nhưng cũng có những lời, trừ khi được ghi nhớ và sống bằng con tim, có thể khiến chúng ta "BUỒN RẦU BỎ ĐI". Đối với chúng ta là những tu sĩ, những lời này có thể làm sáng tỏ thêm về các lời khấn mà chúng ta đã cam kết. Đối với chúng ta, SỰ HOÀN HẢO nằm ở tính toàn vẹn của đời SỐNG KHIẾT TỊNH nhằm duy trì cho sự Ưu Tiên Trong Tương Quan Tình Yêu Của Chúng Ta Với Chúa, SỐNG VÂNG PHỤC để Kết Hợp Ý Muốn Của Chúng Ta Với Thánh Ý Chúa, và SỐNG NGHÈO KHÓ để Bảo Đảm Căn Tính Của Chúng Ta Trong Chúa. Như vậy, chúng ta sẽ ở trong Chúa, tiếp tục sứ mạng của chính Ngài đã ủy thác cho chúng ta, và trở nên giống như Đức Giêsu trong mọi sự.

 Minh Đức S.J.

 Dịch từ Article “A MEDITATION ON LIVING THE VOWS” của tác giả Joel Giallanza SCS.