CUỘC VƯỢT QUA
Gẫm suy lẽ sống, trong cõi đời
Nỗi niềm thao thức, mãi khôn vơi
Đường nào đưa dẫn, về Quê Trời
Thoát đời tục lụy, sống thảnh thơi.
Không niềm tin, cuộc sống chơi vơi
Như thuyền không lái, giữa biển
khơi
Phong ba bão táp, cao vời vợi
Quỳ xuống van xin: lạy ông trời![1]
Ai cũng chỉ có, một cuộc đời
Xin đừng lãng phí, hỡi người ơi!
Sống sao khi, nhắm mắt lìa đời
Dư âm hạnh phúc, đời đã qua.
Huyền nhiệm con người, sâu thẳm
quá!
Khát khao hướng về, Đấng Tạo Hóa
Khởi nguồn, Cùng đích, không phai
nhòa
Con người đi vào Cuộc Vượt Qua[2].
LINH ĐẠO LÀ…
Hư vô hiện hóa thành người, (2 Mcb 7,
28)
Luôn mang tiếng khóc,
tiếng cười nhân sinh.
Con người: hữu thể
nhân linh,
Kém thua một chút, thần
linh trên trời (Tv 8).
Niềm vui, hạnh phúc
muôn đời,
Khi theo đường lối,
Chúa Trời trao ban. (Đnl 8,6)
Đường đi sẽ có muôn
vàn,
Tìm đường hạnh phúc,
bình an lâu dài.
Đường nào cũng có
chông gai,
Đường nào cũng phải,
“nịt nai”[3]
đêm ngày.
Quan trọng là phải
hăng say,
Sống trong tình Chúa,
đắm say vô bờ.
Khi nào lạc lõng, bơ
vơ,
Nhìn lên thập giá, cậy
nhờ vươn lên. (Ga 19,37)
Chúa dạy: “Hãy cứ vững
bền,
Sẽ được vinh phúc ở bên Vua Trời”. (Mt
24,13)
Linh đạo là một lời mời,
Sống theo Thần Khí
Chúa Trời dẫn đưa. (Rm 8)
[1] “Hữu sự bái tứ phương”, diễn
tả cảnh tượng: khi bị bão táp giữa biển Địa Trung Hải thì khác khi triết gia ngồi
trong giảng đường. Dù cho người ta chối bỏ thần thánh, chế diễu tín đồ, nhưng
trong cơn đau khổ quằn quại, trước cái chết cận kề, rình rập, người ta sẽ cầu
nguyện khẩn thiết với thần thánh họ đã biết và chưa biết.
[2] Tận sâu trong đáy lòng, mỗi
người đều có một Cuộc Vượt Qua, như Đức Giêsu đã vượt qua cái chết để đến vinh
quang phục sinh.
[3] Đinh thức thể chế Dòng Tên
(số 4).
0 Comments:
Không cho phép có nhận xét mới.