MỘT CHÚT CẢM NGHIỆM KHI LAO ĐỘNG XÂY DỰNG!
Thực nghiệm
một tháng vừa qua,
Đã cho tôi
biết bao là điều hay.
Lao động vất
vả cả ngày,
Ban đêm yên
giấc ngáy rung cả giường.
Đứng trên
giàn giáo công trường,
Phụ hồ,
chuyển gạch xây tường lên cao.
Mồ hôi cứ
chảy ào ào,
Xẻng hồ cứ
xúc, cứ đào không ngơi.
Rảnh việc
ngồi nghỉ, ngồi chơi,
Công nhân
tâm sự chuyện đời với nhau.
Dãi bày nỗi
khổ niềm đau,
Đồng cảm với
nỗi bể dâu kiếp người:
“Gia đình
lúc khóc, lúc cười,
Gia cảnh khốn
khó, không lười được đâu.
Cha mẹ vất
vả như trâu,
Để cho con
cái ngẩng đầu tự nhiên.
Ai người
cũng có ưu phiền,
Chẳng ai mà
sướng như tiên trên trời.”
Đó là tóm gọn
vài lời,
Để ta hiểu
rõ cuộc đời công nhân.
Đã mang lấy
nghiệp vào thân,
Cũng đừng
trách cứ trời gần trời xa.
Tâm hồn
cũng giống tòa nhà,
Đổ nền nhân
đức, giằng đà yêu thương.
Kỷ luật giống
những bức tường,
Sống tình
liên đới như đường hành lang.
Xây nhà
không thể vội vàng,
Như xây ân
sủng, nhẹ nhàng tự nhiên.
Không phải
cứ lắm bạc tiền,
Là được hạnh
phúc triền miên hằng ngày.
Mồ hôi vất
vả đắng cay,
Cầm tiền bằng
những đôi tay chai sần.
Cảm nhận sống
cảnh thanh bần,
Để ta nhìn
thấy thế trần đa mang.
Bàn chân
nào đứng vững vàng,
Giữa cảnh
nghèo túng, lỡ làng, hoang mang.
Lụa là gấm
vóc giàu sang,
Chết rồi
cũng chẳng thể mang được gì?
Có chăng là
phải thực thi,
Công bình,
liên đới, từ bi, yêu người.
Thế gian đầy
ắp tiếng cười,
Giảm nghèo,
xóa đói muôn người ấm no.
Giàu thực
khi của đem cho,
Sẻ chia,
góp sức lo cho người nghèo.
Minh Đức S.J. 08/01/2021
0 Comments:
Không cho phép có nhận xét mới.