Gần hai năm nay, con may mắn được
cha Giuse Phạm Thanh Liêm, S.J. nhận giúp linh hướng. Ban đầu, con rất dè dặt
và ái ngại khi có ý định nhờ cha giúp linh hướng cho mình, bởi vì con biết rằng
cha đang mang trong mình cơn bạo bệnh ở giai đoạn cuối, nên sức khỏe cũng bị giới
hạn từ nhiều con đau đớn dữ dội và âm ỉ kéo dài. Tuy nhiên, sau khi cầu nguyện
và lắng nghe những chia sẻ từ buổi giúp tĩnh tâm tháng của cha dành cho các anh
em học viên Dòng Tên. Con đã quyết định liên lạc với cha và trình bày ước muốn của
mình.
Sau khi lắng nghe những chia sẻ của
con, cha đã đồng ý nhận giúp linh hướng. Con vẫn nhớ như in ngày đầu tiên con gặp
cha, tay bắt mặt mừng, cha niềm nở tiếp đón con cách ân cần và lịch sự, tựa như
một người khách quý của cha. Con đã hỏi cha rằng: “cha ơi! đang đau bệnh nặng
như vậy, cha có cảm thấy mệt khi giúp con không? Nếu cha mệt thì cha cứ nói con
dừng lại và nghỉ nghơi cha nhé!”. Đáp lại, cha mỉm cười: “Không sao đâu thầy!
Khi nào cha mệt cha sẽ nằm nghỉ, với lại Chúa cho cha sống ngày nào thì đó là hồng
ân, là niềm vui ngày đó. Được giúp thầy, đó cũng là một ơn Chúa ban cho cha rồi!”
Nói rồi, cha khẽ mỉm cười, một nụ cười toát lên niềm vui sâu xa, và hạnh phúc
sâu thẳm.
Sau đó, từng bước, từng bước một,
cha nhẹ nhàng cùng còn đi vào đời sống tâm linh của mình và tìm cách hướng dẫn
con đi theo Thánh Ý Chúa. Cha đã dạy con cách phân định thiêng liêng trong từng
hoàn cảnh của ngày sống cách kỹ lưỡng. Thậm chí, có lần hai cha con cùng ôn lại
2 bộ phân định thần loại của thánh I-nhã. Đặc biệt, cha đã đặt lại kinh nghiệm
cá vị của con với Chúa Giêsu cách nghiêm túc. Bằng cách đặt những câu hỏi rất
cơ bản và nền tảng, chẳng hạn như: “Tháng rồi, thầy Đức có bình an, hạnh phúc
và triển nở không? Thầy có cầu nguyện được không? Tháng rồi, thầy có kinh nghiệm
gì với Chúa không? Đâu là lời mời gọi của Chúa cho thầy trong thời gian qua?”
Con đã trả lời những câu hỏi trên của
cha, và thậm chí còn chia sẻ cả những bối rối, lo sợ và bất an của mình. Chẳng
hạn, có lần con lo lắng về sứ mạng thực tập tông đồ 2 năm tới của mình, con
không biết bề trên giám tỉnh sẽ gửi mình đi đâu? Bởi con hiểu rõ về những giới
hạn của mình, như sức khỏe, kỹ năng làm việc, sự tự tin, tinh thần dấn thân,
nhiệt huyết tông đồ,… Sau khi lắng nghe, cha khẽ cười và đáp lại cách nhẹ
nhàng: “Nếu con không phù hợp với chỗ đó, thì bề trên vẫn có thể gửi con đi chỗ
khác được mà, có gì đâu mà phải lo lắng, sợ hãi! Điều quan trọng là hãy trình
bày nội tâm, điểm mạnh, điểm yếu của mình, sau đó thì hãy để bề trên, thay mặt
Chúa sếp đặt cho mình. Con hãy nhớ rằng: Chúa và nhà Dòng luôn muốn điều tốt nhất
cho con.”
Quả thật, con đã thực hiện như lời
cha dạy bảo: “vâng phục và yêu mến sứ mạng bề trên trao phó cho mình, chính là
Thánh Ý Chúa” và cho đến nay, con cảm thấy sự bình an, nhiều niềm vui và hạnh
phúc trong sứ vụ hiện tại mà mình đang đảm trách. Cách đây vài tháng, con chia
sẻ lại kinh nghiệm thú vị này cho cha, thì cả hai cha con đều vui mừng và hạnh
phúc, bởi khi vâng lời bề trên, chính Chúa sẽ làm cho ta những điều tốt đẹp và
như lời Thánh Vịnh đã chép “ta thấy mình chan chứa một niềm vui” (TV
126,3). Có lẽ, đó là một trong những kinh nghiệm đẹp mà con được cha giúp trong
linh hướng.
Trong lần gặp cuối cùng, trước khi
cha về với Chúa, có lẽ đây là những lời chăn chối chân thành, chân tình, và
chân ái nhất mà cha dành cho con. Cha đã khuyên nhủ con rằng: “Đức ơi! Được sống
đó là một ơn lớn lao từ Thiên Chúa rồi! Có lẽ người hạnh phúc nhất là người biết
mình được Thiên Chúa yêu thương và ở cùng mỗi ngày. Vì thế, con hãy trung thành
với giờ cầu nguyện sáng, xét mình trưa và tối kỹ lưỡng. Con hãy kéo dài bầu khí
thiêng liêng với tâm tình cầu nguyện và tạ ơn Chúa trong toàn bộ ngày sống. Bởi
lẽ, còn cầu nguyện là còn đi tu được con nhé!”
Giờ đây, đứng trước di ảnh của Cha
mà lòng con xao xuyến, bồi hồi, và thương mến không nguôi. Những lời sau cuối của
cha dành cho con luôn vang vọng trong tâm khảm, thôi thúc tâm can, và dâng tràn
cảm xúc. Dù là anh em trong Dòng, dù cách xa bao thế hệ và tuổi tác, nhưng con
cảm thấy cha luôn yêu thương, quý mến và tôn trọng con. Xin cám ơn cha với những
lời khuyên nhẹ nhàng, dịu dàng, chân thành và sâu đậm dành cho con. Con cầu
nguyện xin Chúa ban cho cha gia nghiệp Nước Trời, sau một đời trung thành và nhiệt
tâm theo Chúa Giêsu Vác Thập Giá đến cuối đời. Con xin cảm ơn cha, một người
cha, một người thầy và là một người Bạn Đường của Chúa Giêsu, đã yêu thương và
dắt dìu con đi trong đời sống thiêng liêng và ơn gọi Dòng Tên.
Hv: Minh Đức, SJ
0 Comments:
Đăng nhận xét